Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
“Biển sa mù” của Vũ Khánh – một câu chuyện vừa thực vừa mơ của một người đàn ông dốc hết tiền để mua một con cá lạ mang thả ra biển. Rồi anh ta mơ con cá...
Các em đã bao giờ nghe đến cây tre có 100 đốt chưa? Chắc chắn là trong cuộc sống không có thực rồi. Nhưng trong thế giới cổ tích muôn màu, chàng trai nhà...
Sau một tháng đi công tác ở Sài Gòn, Lý trở về nhà và thay đổi thành con người khác hẳn. Cuộc sống ăn chơi, trụy lạc ở đất Sài Thành sau một tháng đã biến...
Tục ngữ có câu: "Dã Tràng xe cát biển Đông. Nhọc lòng mà chẳng nên công cán gì". Chỉ con dã tràng ngày ngày xe cát lấp biển nhưng cứ có một đợt sóng lại...
Trong lá thư cuối cùng gửi về gia đình, Cừ đã công nhận những suy nghĩ sai lệch của mình về giáo dục trong gia đình, những nền nếp, đạo đức gia phong là...
Sau những ngày trảy hội xuân ở khắp nơi, ông Bằng trở về nhà và sung sướng đón nhận hai đứa cháu nội, Quân anh và Quân em- con trai Cừ. Ông lăng xăng như...