Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Cái tết trên đảo diễn ra một cách bình tĩnh nhưng không kém phần hồi hộp. Tuân còm nghĩ ra cách để tạo ra mâm ngũ quả trang trí cho ngày tết. Phương nhận...
Sau cuộc thi Sao Mai và chia tay Tiến sĩ Hằng, mọi thứ trên đảo trở lại buồn tẻ với những bữa cơm thịt hộp, dưa chua. Đúng những ngày này thì Phương ốm....
“Bệnh tỉnh” của tác giả Phạm Duy Nghĩa là một tác phẩm tràn ngập những câu hỏi về bản chất đời sống bề bộn hôm nay, về bản chất nhân quần và cá nhân. Nhà...
Ở phần trước của tiểu thuyết, chúng ta đã chứng kiến cả đảo náo nức với tin có tàu ra. Theo dự đoán thì tàu ra lần này sẽ đón một số chiến sĩ hết nghĩa vụ...