Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên vẹn không một ngày phép. Trong 11 năm ấy anh đã không còn cả mẹ và cha. Nỗi nhớ quê hương vẫn là nỗi nhớ cồn cào, da diết đối với anh, nhưng giờ đây anh đâu còn lí do gì để về khi mẹ cha anh đã mất cả, anh lại còn sợ phải đối mặt với cái người mang danh là “vợ anh”.
Với trí tuệ uyên bác và sự công tâm, chính trực, từ ngày lên làm quan tri huyện tại Bình Khê, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc đã dốc lòng cho việc lo cho dân...
“Nước mất, nhà tan”. Biết bao biến cố xảy ra. Sau khi chia tay anh trai, Nguyễn Tất Thành cũng chia tay các bạn học để vào Qui Nhơn, từ đó tìm đường qua...