Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
Sau sự cố trên Bến cảng Nhà Rồng, thầy Thành , với tên gọi giản dị: anh Ba quyết định mở lớp học. Lớp học không có gì sang trọng, chỉ là căn nhà lụp xụp...
Nắng nóng công việc nặng nhọc vất vả và một chút sơ sẩy đã khiến chàng thanh niên tên Ba bất ngờ vấp ngã lúc đang vác một kiện hàng nặng trĩu trên vai....
Những ngày ở Sài Gòn Nguyễn Tất Thành đã nghe nhiều câu chuyện về cha mình bất đăc chí với nghiệp làm quan nên ông cũng đến Sài Gòn và hay lang thang qua...