Thú, một người lính trẻ, với quá khứ đầy khó khăn và những cảm xúc sâu sắc về gia đình và trách nhiệm. Bố của Thú là một người tàn tật, sống trong tủi thân và sự bất lực, nhưng sau khi tham gia công tác xã hội, ông dần cải thiện và trở thành một người được xã viên quý trọng. Ông cảm thấy ân hận vì những năm tháng trước đây, khi ông không thể chăm lo cho gia đình và làm gương cho con cái. Trước khi Thú nhập ngũ, bố cậu đã viết cho con một bài thơ và dặn dò rằng Thú cần cố gắng phấn đấu để thay đổi...
Kết thúc khóa huấn luyện, Lương được cử làm cơ trưởng, phụ trách Toản, người kém anh 4 tuổi. Trận xuất kích đầu tiên, do nôn nóng, Toản “để sổng” mục tiêu...
Tranh thủ hai ngày phép đi thăm em gái và cháu nhỏ ở nơi Kiều Sơn, những kỷ niệm về cha mẹ, về tuổi thơ ùa về, khiến Lương không khỏi xúc động. Nghĩ đến...
Vừa chuyển đến nơi đóng quân mới, Lương và các chiến sĩ phi công trong đại đội 4 gồm Thuần, Toản, Bản, Sáu đã nhanh chóng ổn định chỗ ở, hăng say luyện...